Với nhóm phóng viên Thông tấn xã Việt Nam tác nghiệp ngắn ngày tại kì SEA Games 33, chúng tôi không thể hiểu được hết những nguyên tắc và cách ứng xử của đất nước Thái Lan. Nhưng điều chúng tôi học được những ngày vừa qua, đó là tôn trọng thứ bậc được coi như điều quan trọng nhất để tạo ra tính kỉ luật và sự tôn nghiêm ở xứ sở chùa vàng.
Những nhân viên an ninh tại các địa điểm thi đấu luôn nở nụ cười thân thiện đối với cánh phóng viên tới tác nghiệp và thông tin về các cuộc tranh tài tại đại hội. Họ biết cách ứng xử phù hợp với tất cả nhưng không nên nhầm lẫn giữa sự thiện cảm với tính kỉ luật, đôi khi đến cứng nhắc, và theo cách nói của người Việt Nam là thiếu sự linh hoạt.
Chẳng hạn như ở trung tâm báo chí (MPC), những người phụ trách thông tin chỉ được giới hạn trong chức năng và quyền hạn của mình. Họ không được phép liên lạc hoặc thông tin "vượt cấp". Có những giới hạn về trách nhiệm và thứ bậc đối với mỗi người, mỗi bộ phận và họ không thể vượt quá ranh giới đó. Thậm chí, họ còn không được biết chính xác sẽ phải gửi thông tin của mình tới đâu, đây cũng có thể là một khía cạnh cứng nhắc thật sự.
Nên dù rất muốn giúp đỡ chúng tôi giải quyết những vướng mắc trong quá trình tác nghiệp, họ cũng không thể làm được gì nhiều hơn ngoài việc ghi nhận ý kiến. Đó cũng là lý do giải thích cho việc người dân Thái Lan luôn tuân thủ luật giao thông một cách tối đa. Tôn trọng thứ bậc và tuân thủ kỉ luật sẽ tạo ra sức mạnh cho một cộng đồng, một đất nước.
Một câu chuyện nhỏ khác cũng đáng phải suy ngẫm. Một đồng nghiệp của chúng tôi đã buộc phải đứng phía ngoài sàn thi đấu môn Karate vì mặc quần short tác nghiệp, dù đã đi qua được cổng an ninh. Tuy nhiên, anh đã không được nhân nhượng để được vào phía bên trong sàn thi đấu, bất chấp việc đã có đầy đủ thẻ và áo tác nghiệp chuyên dụng.

Phóng viên TTXVN qua cửa kiểm tra an ninh khi tác nghiệp tại SEA Games 33 - Ảnh Minh Quyết
Nếu như ở Việt Nam và trong lĩnh vực thể thao, chúng ta có thể thường không quá đặt nặng vấn đề đối với những chi tiết nhỏ như vậy, đôi khi có thể coi là dễ dãi với chuyện này. Nhưng ở xứ chùa vàng, đó lại là câu chuyện về sự thiếu tôn trọng đối với tất cả. Ở đây, có thể là những quan chức hoặc những nhà quản lý và cả những người có mặt xung quanh.
Công việc của những nhân viên an ninh tại các địa điểm thi đấu là giữ đúng quy tắc và yêu cầu các phóng viên và người hâm mộ tuân thủ những quy định có thể là bất thành văn trong suốt quá trình diễn ra đại hội về trang phục.
Và cách để giải quyết vấn đề đơn giản nhất để vào được sàn thi đấu là phải mặc trang phục chỉnh tề. Rất may là trong khu tòa nhà Chính phủ Thái Lan, có cung cấp đầy đủ những dịch vụ cơ bản, giống như một trung tâm thương mại gồm khu cung cấp thực phẩm, cửa hàng quần áo, đã giúp các đồng nghiệp Việt Nam có thể xử lý vấn đề của mình.
Nhưng chúng tôi đã có một bài học quý về cách ứng xử trong một "cộng đồng hẹp" như tại các nhà thi đấu. Nhìn rộng ra, người Việt Nam ta cũng có những kinh nghiệm về ứng xử ở nơi đất khách quê người điển hình như "Nhập gia tùy tục".
Ý nghĩa của nó thì không cần phải giải thích nhiều nhưng có vẻ như nhiều người trong chúng ta cũng dễ dàng bỏ qua những quy tắc tối thiểu khi đến một đất nước khác và tham gia vào đời sống xã hội bình thường của nước bạn.
Việc thay đổi thói quen hoặc nhận thức không khó, nhưng để làm được điều này, trước hết chúng ta cần phải tuân thủ kỉ luật của bản thân, cũng như tôn trọng các quy tắc ứng xử chung của cộng đồng.
Bạn đọc quan tâm đến SEA Games 33 (2025):
Các bài viết đặc sắc hay nhất về SEA Games 33
Tags
