Tuyển Indonesia giẫm phải ‘vết xe đổ’ của bóng đá Nhật Bản

13/10/2025 06:12 GMT+7 | Bóng đá Quốc tế

Thất bại của đội tuyển Indonesia trong hành trình giành vé dự World Cup 2026 đang gợi nhớ đến câu chuyện buồn của bóng đá Nhật Bản tại vòng loại World Cup 1994 – sự kiện được người Nhật gọi là "Doha no higeki", hay "Bi kịch Doha".

Indonesa đi theo "vết xe đổ" của tuyển Nhật Bản năm 1994

Câu chuyện đã xảy ra cách đây 32 năm, nhưng dường như nó phản chiếu hoàn hảo tình cảnh mà đội tuyển "Garuda" đang trải qua hiện tại.

Thời điểm đó, Nhật Bản vẫn đang mải miết theo đuổi giấc mơ được góp mặt tại World Cup lần đầu tiên trong lịch sử. Sau nhiều lần thất bại, đội bóng xứ Mặt trời mọc cuối cùng đã lọt tới vòng loại cuối khu vực châu Á cho World Cup 1994, mang theo niềm hy vọng lớn lao của hàng triệu người hâm mộ.

Trận đấu quyết định được tổ chức tại sân Al Ahli (nay là sân Hamad bin Khalifa) ở Qatar, nơi Nhật Bản chạm trán Iraq trong trận đấu cuối cùng.

Khi ấy, Hajime Moriyasu – người sau này trở thành HLV trưởng tuyển Nhật – vẫn còn là cầu thủ trong đội hình "Samurai xanh". Họ chỉ cần một chiến thắng là đủ để ghi tên mình vào ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh.

Indonesia thua Iraq 0-1, tan mộng dự World Cup 2026. Họ đã giẫm phải vết xe đổ của tuyển Nhật Bản năm 1994

Indonesia thua Iraq 0-1, tan mộng dự World Cup 2026. Họ đã giẫm phải vết xe đổ của tuyển Nhật Bản năm 1994

Ngay phút thứ 5, Nhật Bản vượt lên dẫn trước nhờ công của Kazuyoshi Miura – "King Kazu", huyền thoại sống của bóng đá xứ Phù Tang. Tuy nhiên, Iraq gỡ hòa ở phút 54, trước khi Masashi Nakayama đưa Nhật Bản tái lập lợi thế 2-1 ở phút 69. Khi thời gian trận đấu chỉ còn tính bằng phút, dường như tấm vé đến Mỹ đã nằm trong tay thầy trò HLV người Hà Lan Hans Ooft.

Thế nhưng, đúng vào phút bù giờ, cú đánh đầu định mệnh của Jaffar Omran đã phá tan giấc mộng của người Nhật. Tỷ số 2-2 khiến các cầu thủ áo xanh gục ngã ngay trên sân, chết lặng vì không tin nổi điều vừa xảy ra. Ngày thứ Năm, 28/10/1993, lẽ ra phải là ngày lịch sử, lại trở thành ký ức đau đớn nhất của bóng đá Nhật Bản.

Kết quả hòa ấy khiến Nhật Bản bị loại khỏi World Cup 1994 chỉ vì thua Hàn Quốc ở chỉ số phụ. Hai đội có cùng điểm, nhưng đại diện xứ Kim chi – "xứ sở nhân sâm" – mới là đội được quyền dự World Cup.

Trong đội hình Nhật Bản khi đó có cầu thủ nhập tịch gốc Brazil, Guy Ramos, nhưng điều đó cũng không thể giúp họ vượt qua định mệnh. Đáng chú ý, Hajime Moriyasu – người từng ở rất gần World Cup năm ấy – sau này mới có cơ hội tham dự ngày hội bóng đá lớn nhất thế giới, không phải với tư cách cầu thủ, mà là HLV trưởng.

"Cả đời tôi đã dành cho giấc mơ World Cup. Chúng tôi ở trại tập huấn nhiều đến mức còn ở bên đồng đội nhiều hơn cả gia đình. Tôi có thể nhìn thấy World Cup ngay trước mắt, nhưng rồi tất cả tan biến trong chớp mắt," Moriyasu kể lại trên trang chủ FIFA.

Từ đó, truyền thông Nhật Bản đặt tên cho thất bại này là "Doha no higeki" – "Bi kịch Doha". Báo chí phương Tây sau đó dịch lại thành "Agony of Doha" – "Nỗi đau Doha".

Sự trùng hợp thật đáng kinh ngạc: 32 năm sau, Indonesia cũng phải đối mặt với một "bi kịch Doha" của riêng mình. Đội bóng này cũng được dẫn dắt bởi một HLV người Hà Lan, cũng có nhiều cầu thủ nhập tịch trong đội hình, và đặc biệt – cũng chạm trán Iraq trong tháng 10.

Tuy nhiên, điều khiến người Nhật trở nên khác biệt là cách họ đứng dậy sau thất bại. "Bi kịch Doha" đã trở thành bước ngoặt giúp Nhật Bản tái cấu trúc nền bóng đá của mình. Họ đẩy mạnh phát triển bóng đá chuyên nghiệp trong nước, thiết lập hệ thống thi đấu theo cấp độ, và đặc biệt khởi động "Kế hoạch 100 năm J.League" nhằm khuyến khích các CLB nghiệp dư chuyển mình thành đội bóng chuyên nghiệp, có tầm nhìn dài hạn.

Ngay sau khi J.League chính thức ra đời năm 1993, giải đấu nhanh chóng bùng nổ. Chỉ trong vòng 5 năm, số lượng CLB tăng từ 10 lên 18 đội. Sự cạnh tranh khốc liệt của giải VĐQG này đã sản sinh ra hàng loạt ngôi sao, trong đó có Hidetoshi Nakata – người mở đường cho thế hệ cầu thủ Nhật ra thi đấu ở châu Âu, đặc biệt tại Serie A (Ý).

Kết quả của quá trình cải tổ bài bản ấy là Nhật Bản lần đầu tiên giành quyền tham dự World Cup năm 1998, mở ra kỷ nguyên mới cho bóng đá nước này.

Nhìn lại hành trình của Nhật Bản, câu hỏi được đặt ra là: Indonesia liệu có sẵn sàng và đủ quyết tâm để học hỏi từ thất bại của chính mình? Hay họ sẽ để "bi kịch Doha" của Garuda chỉ còn là một vết thương không bao giờ lành trong lịch sử bóng đá nước nhà?

HT

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm