Những dòng chữ đầu tiên tôi được đọc ngoài sách giáo khoa chính là tờ Tuần tin Văn hóa, Thể thao quốc tế, tiền thân của báo Thể thao và Văn hóa ngày nay (TT&VH). Đấy là những trang báo khổ nhỏ, giấy đen sì, in sắp chữ kiểu cũ, có những chỗ chữ in cả sang trang kia. Có những từ tôi đọc không hiểu, phải hỏi bố mình. Có những từ tiếng nước ngoài là một trở ngại lớn với một đứa trẻ vừa đi học.
Tôi không thể hình dung nổi nhiều năm sau, đấy chính là tờ báo tôi trở thành một thành viên của nó, ăn ngủ cùng với nó, tham gia rất nhiều những chiến dịch thông tin trọng điểm ở các sự kiện bóng đá lớn nhất thế giới như World Cup và EURO cùng với nó, trong rất nhiều vai trò, từ phóng viên, biên tập viên cho đến thư ký biên tập. Tờ báo ấy nằm trong một gia đình lớn có tên Thông tấn xã Việt Nam (TTXVN).
Chính bố tôi là người đã đưa tôi đến với báo TT&VH và TTXVN. Bởi bố là người đã đem những tờ Văn hóa, Thể thao quốc tế ấy về nhà đọc và rồi tôi, ở cái tuổi mới đi học và khát khao tìm hiểu thế giới, ngày nào cũng hỏi bố từ sáng đến tối về đủ mọi điều mà tôi quan sát được mà bố không thể nào trả lời hết được ấy, đã tìm thấy một thế giới qua những trang báo của ngày ấy.
Nhà báo Trương Anh Ngọc trên nẻo đường tác nghiệp với tư cách phóng viên của báo TT&VH/TTXVN
Tờ báo khổ nhỏ, ra mỗi tuần một kỳ kể từ tháng 8/1982, trở thành một cánh cửa mở ra thế giới cho tôi, trong thời buổi mà mọi thông tin có được về văn hóa và thể thao thế giới đều đáng quý, dù thường là chậm cả tuần, thậm chí lâu hơn thế. Chậm còn hơn là không có gì. Cảm giác ấy các bạn trẻ bây giờ, khi đang dư thừa thông tin, chắc chắn không thể nào hiểu được.
Đấy là những năm tháng thiếu thốn đủ bề, điện thường xuyên mất, tivi chỉ phát sóng đen trắng vào buổi tối từ 7 giờ, cái ăn còn thiếu nói gì đến thông tin. Tờ báo trở thành một nguồn cung cấp thông tin tuyệt vời cho một đứa trẻ mơ mộng bước ra thế giới, sáng sáng đá bóng với bạn bè khu tập thể, chiều đi học và về nhà thì đọc sách, cũng do bố mang từ thư viện cơ quan về, và nóng lòng chờ đợi đến cuối tuần để đọc báo, xem điều gì đã xảy ra trên sân cỏ thế giới, với những Diego Maradona, Michel Platini và các ngôi sao điện ảnh, các nhà văn thế giới có tác phẩm gì mới.
Nhà báo Trương Anh Ngọc với các CĐV bóng đá nước ngoài trong dịp EURO 2024
Thế giới ấy chỉ toàn bằng chữ, và những bức ảnh đen trắng thường là không rõ, nhưng với một đứa trẻ như tôi, đó là tất cả. Chính những trang báo ấy đã thôi thúc tôi làm một điều được coi là không bình thường với những đứa trẻ ngày ấy. Đó là viết về các trận đấu lớn của bóng đá thế giới, tường thuật nó theo cách mình tưởng tượng ra, theo văn phong của TT&VH.
Nhiều khi, tôi cứ lẩm nhẩm những câu viết của TT&VH ngày ấy về một trận đấu trong đầu, không thể nghĩ được rằng chính điều ấy sau này giúp ích cho tôi trở thành một bình luận viên bóng đá được nhiều người yêu mến, được cả báo chí khu vực và thế giới biết đến, rồi một ngày được tạp chí France Football nổi tiếng thế giới mời làm nhà báo duy nhất đại diện cho Việt Nam bầu chọn danh hiệu Quả bóng Vàng uy tín bậc nhất thế giới. Chắc chắn tôi sẽ không thể có được ngày hôm nay nếu như không ở đây, là một thành viên của TT&VH và của đại gia đình TTXVN.
Nhà báo Trương Anh Ngọc làm việc trong kỳ World Cup 2022
Việc có một ông bố làm ở TTXVN là một lợi thế lớn so với nhiều đứa trẻ khác. Hàng tuần bố mang báo về để chính bố đọc và tôi đọc ké. Bố đưa tôi lên cơ quan và gửi tôi vào thư viện để tôi đọc sách cho khỏi nghịch. Và chính những bài báo mà bố tôi đã viết nhiều năm về trước với tư cách là phóng viên TTX Giải phóng từ chiến trường Quảng Trị năm 1972 đã thổi bùng lên trong tôi một khát khao khác nữa: Làm báo giống bố.
Đó là những bài viết tường thuật chiến sự trên báo Quân đội Nhân dân gửi đăng từ Quảng Trị, những dòng chữ mô tả sự khốc liệt của chiến tranh, và cả những câu chuyện thỉnh thoảng bố kể về cuộc sống và công việc của một phóng viên chiến trường, luôn ở lằn ranh giữa sự sống và cái chết. Tất cả những gì bố truyền tải đã khiến tôi biến bố trở thành thần tượng đầu tiên trong đời, và rồi nhen nhóm ước mơ một ngày được như bố, trở thành đồng nghiệp của bố và phải là người của TTXVN, vì đó là cơ quan báo chí lớn hàng đầu của đất nước.
Bạn đoán đúng rồi đấy, 23 năm trước, tôi trở thành người báo TT&VH, cũng là người của TTXVN, như chính bố tôi. Tôi luôn hãnh diện nói với bạn bè về điều này.
Trở thành phóng viên/biên tập viên của một tờ báo đem đến những dòng chữ đầu tiên trong đời chỉ sau mỗi sách giáo khoa, và sau đó trong nhiều năm, là một độc giả của nó, chính là một ước mơ đã thành hiện thực. Với TT&VH, tôi không chỉ viết những bài báo về thể thao và cả văn hóa mà còn năm này qua tháng khác tham gia trực tiếp trong vai trò biên tập.
Đó là một đam mê lớn lao về thể thao được thúc đẩy, là tình yêu với một tờ báo, là khao khát làm báo được thỏa mãn, và được một người bố, cũng là một người đồng nghiệp truyền cảm hứng và động lực mạnh mẽ. Nhưng ở những giải đấu lớn trên thế giới, khi tôi bay đến những nước đăng cai World Cup và EURO, tôi là người "khoác áo" TTXVN, bởi khi ấy, những bài viết đăng trên TT&VH chỉ là một phần của những sản phẩm thông tin tôi gửi về "cơ quan mẹ".
Nhà báo Trương Anh Ngọc tác nghiệp tại World Cup 2022
Bao nhiêu năm qua luôn là như thế. Những sản phẩm ấy là những phóng sự truyền hình, tin nguồn, ảnh, các bài phỏng vấn, ghi nhanh được thực hiện trong suốt một tháng dài của các sự kiện bóng đá hàng đầu của hành tinh, được đăng tải trên các hệ thống thông tin đa phương tiện của TTXVN.
Đó là một hành trình dài không nghỉ của những chuyến đi kéo dài, những đêm gần như thức trắng để viết bài, những lần có mặt trước các sân bóng với micro gắn logo TTXVN và say sưa nói về trận đấu, là những cuộc họp báo ở EURO và World Cup dõng dạc đặt câu hỏi bằng tiếng Anh với huấn luyện viên và cầu thủ nổi tiếng thế giới, "xin chào, tôi là Trương Anh Ngọc, phóng viên TTXVN".
Nhà báo Trương Anh Ngọc (Báo Thể thao & Văn hoá) chia sẻ kỷ niệm tác nghiệp tại World Cup 2022 tại Lễ trao giải thưởng Báo chí TTXVN 2022. ẢNH: TTXVN
Đương nhiên là một niềm tự hào và hãnh diện lớn lao khi có mặt trên các khán đài những cầu trường lớn nhất thế giới, những bài viết gửi về với dòng chữ cuối "Trương Anh Ngọc, phóng viên TTXVN, từ…", là những cuộc trao đổi và thậm chí trả lời phỏng vấn của các đồng nghiệp nước ngoài với tư cách là đặc phái viên của cơ quan thông tấn quốc gia. Hãnh diện lắm chứ. Còn hãnh diện hơn nữa khi truyền thông và báo chí quốc tế nhắc đến tên cơ quan mà mình "khoác áo" cũng như bản thân mình trong những tin tức và phóng sự về một buổi họp báo 2 năm trước ở New Zealand, trước một trận đấu của đội tuyển nữ Việt Nam ở World Cup nữ 2023.
Tự hào bởi đó là một hãng thông tấn lớn của châu lục. Hãnh diện bởi được cơ quan cử đi tác nghiệp ở những giải đấu bóng đá lớn nhất thế giới. Vui sướng và say mê bởi được làm điều mà mình ước ao từ khi còn nhỏ: Đi khắp nơi trên thế giới và tác nghiệp. Đi và viết, chính là điều tôi muốn làm nhất, và tôi đã được làm những điều ấy nhờ TTXVN chắp cánh bay.
Nhà báo Trương Anh Ngọc tác nghiệp tại EURO 2024
Từ EURO 2008 cho đến EURO 2024, xuyên qua một loạt các World Cup, gần nhất là World Cup 2022 ở Qatar và World Cup nữ 2023 ở Australia và New Zealand, tôi là một phóng viên "ba trong một" của TTXVN, xông xáo trên mọi nẻo đường, lăn xả vào những điểm nóng, thậm chí một vài lần gặp hiểm nguy vì mải mê săn tìm những chi tiết thật sự đắt giá cho bài báo.
Đơn giản bởi tôi nghĩ, một phóng viên mang màu cờ sắc áo của TTXVN thì phải khác những cơ quan báo chí khác, cũng không thể lặp lại chính, phải luôn có những điều mới mẻ, viết những điều chưa từng viết, đến những nơi chưa từng đi, chạm đến những cảm xúc trước đây chưa từng chạm, vì một phóng viên của TT&VH và của TTXVN là phải không ngừng sáng tạo, không ngừng học hỏi, không ngừng đi, không ngừng phấn đấu.
Nhà báo Trương Anh Ngọc là một phóng viên "ba trong một" của TTXVN
Tôi luôn nghĩ, mình là một người may mắn, vì được làm điều mà mình đam mê nhất và được tin tưởng ở một cơ quan luôn cho phép mình được thể hiện tốt nhất năng lực bản thân. 50 năm cuộc đời tôi là 23 năm gắn bó với TT&VH và TTXVN.
23 năm đẹp nhất, đi nhiều nhất, khắp bốn phương trời, lúc là phóng viên TT&VH, lúc là Trưởng cơ quan đại diện của TTXVN ở Italy, và ở các giải đấu bóng đá lớn nhất thế giới với tư cách phóng viên TTXVN. Hành trình phía trước của tôi với cơ quan vẫn đang tiếp tục, không ngưng nghỉ, vì đây cũng là gia đình, sự tự hào và tình yêu lớn lao của đời tôi.
Hà Nội, tháng 9/2025
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Đăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất