Kỳ vọng gì ở FIFA ASEAN Cup?

29/10/2025 18:44 GMT+7 | Bóng đá Việt

Giải đấu FIFA ASEAN Cup vẫn chưa ấn định thời gian, thể thức diễn ra và đã có những lo ngại giải đấu do FIFA "đứng tên" này sẽ khai tử ASEAN Cup hiện đang theo chu kỳ 2 năm/lần. Tuy nhiên, nếu đơn thuần đó chỉ là sự thay thế thì có lẽ FIFA không phải nhọc công. Vì thế, rất nhiều khả năng đây là một dạng ASEAN Cup +.

FIFA rất coi trọng khu vực Đông Nam Á, một thị trường gần 700 triệu dân và có sự đồng nhất niềm đam mê với bóng đá. FIFA chắc chắn không thể bỏ qua việc mỗi mùa Hè, từ các CLB danh tiếng của châu Âu đều ghé thăm Đông Nam Á. Triển vọng đăng cai World Cup là rất khả thi và FIFA ASEAN Cup chính là viên gạch đầu tiên.

Nhưng nếu phải tổ chức một giải đấu mang tên mình, thì với FIFA, đó không thể là ASEAN Cup hiện tại. Nếu FIFA mở rộng World Cup là để giúp các nền bóng đá trung bình có cơ hội góp mặt, thì FIFA ASEAN Cup sẽ phải ngược lại: Đem những đội bóng mạnh đến Đông Nam Á, có như thế thì mới tăng giá trị bản quyền và khai thác thương mại "đúng kiểu FIFA". Nghĩa là ASEAN Cup + các đội hàng đầu Nam Á hoặc Đông Á.

Nói cách khác, FIFA ASEAN Cup có thể chính là đòn "điểm huyệt" của FIFA với nền bóng đá Đông Nam Á. Từ SEA Games cho đến AFF Cup, rồi ASEAN Cup, bóng đá Đông Nam Á miệt mài tìm cách vươn tầm suốt gần 3 thập niên để rồi phải sử dụng đến giải pháp cực đoan là nhập tịch cầu thủ mới hy vọng được dự World Cup.

Điều đó khiến cho ASEAN Cup dần trở nên mất giá trị vì không còn là "bàn đạp" để vươn tầm. Điều yếu lớn nhất của giải đấu này chính là việc loanh quanh chỉ có bấy nhiêu đội, gặp nhau mãi đến... chưa đá cũng biết được kết quả. Chưa kể, những thứ liên quan như giá trị bản quyền, khai thác thương mại… cũng vì thế mà dậm chân một chỗ.

Kỳ vọng gì ở FIFA ASEAN Cup? - Ảnh 1.

Có thể tại FIFA ASEAN Cup thì đội tuyển Việt Nam sẽ có cơ hội được chạm trán những đối thủ cực mạnh như Nhật Bản. Ảnh: Hoàng Linh

Trong khi đó, để thay đổi đẳng cấp thì cần thi đấu thường xuyên với các đội trình độ cao. Asian Cup thì 4 năm mới diễn ra, cũng chỉ có Thái Lan, Indonesia và Việt Nam là dự thường xuyên nhưng chủ yếu cũng hết vòng bảng thì về.

Tổ chức đá giao hữu thì không dễ mời các đội có trình độ cao và chơi nghiêm túc. Tóm lại, điểm yếu lớn nhất của bóng đá Đông Nam Á là yếu tố cạnh tranh quá thấp, nhất là trong bối cảnh mà có rất ít cầu thủ xuất ngoại thi đấu ở các nền bóng đá đẳng cấp hơn.

"Soi" tấm gương ấy vào bóng đá Việt Nam, sẽ thấy rõ. Đội bóng đang dẫn đầu V-League hiện tại là Ninh Bình, một tân binh. Số điểm mà Nguyễn Hoàng Đức và các đồng đội có sau 8 vòng đấu là 20, cao nhất kể từ Hải Phòng ở mùa giải năm 2016 (23 điểm sau 8 vòng) và ngang với Hà Nội FC ở mùa giải 2018, thời điểm mà Hà Nội FC tạo nên điểm số cao nhất lịch sử. Khen Ninh Bình FC là một chuyện, nhưng cũng phải nhìn nhận về sự sụt giảm chất lượng cạnh tranh của V-League.

Vẫn còn đó Thể Công, Hà Nội FC, CAHN hay Nam Định, những nhà vô địch gần nhất, nhưng sau khi đã có vinh quang cần thiết thì các CLB này cũng dần mất đi động lực. Nam Định hay CAHN cũng có tham vọng ở các giải quốc tế, nhưng chủ yếu lại dùng ngoại binh.

Điều này dẫn đến hệ lụy đó là các cầu thủ nội không có nhiều cơ hội để phát triển bản thân và cứ nhìn vào phong độ thi đấu của đội tuyển quốc gia kể từ sau chức vô địch ASEAN Cup 2024 thì biết. Nếu không có Nguyễn Xuân Son thì có khi mọi chuyện đã khác…

Long Khang

Cùng chuyên mục
Xem theo ngày
Đọc thêm