22/09/2025 06:16 GMT+7 | Văn hoá
Hôm nay là ngày đầu tháng Tám lịch trăng, nửa tháng nữa tới Rằm, tiết Trung Thu - Tết đoàn viên theo truyền thống của nhiều nước Á Đông.
Cách cả tháng nay đã thấy bên đường nhiều người dựng quầy bán bánh Trung Thu. Đèn đã được giăng ở vài con phố, và dưới vầng trăng tròn sắp tới đây, lũ trẻ sẽ xách đèn đi chơi Trung Thu.
Hồi nhỏ, dưới quê, con nít nhà nào không có điều kiện mua lồng đèn chạy bằng pin thì tự làm lồng đèn cho riêng mình, từ đèn ông sao kiểu truyền thống đến đèn làm từ mấy cái vỏ lon sữa bò, đẩy lọc cọc khắp xóm, như bụi trăng rơi xuống đất lấp lánh, bay trên nẻo đường quê quanh co.
Giờ xa quê, công nghệ phát triển, không biết trẻ con bây giờ chơi Trung Thu thế nào nhỉ? Người lớn có nhắc các bé con có một ngày Tết thiếu nhi tính bằng lịch trăng không?
Tiết Trung Thu - Tết đoàn viên theo truyền thống của nhiều nước Á Đông. Nguồn: Internet
Dòng đời cứ xô, thời gian cứ trôi, đôi khi những cư dân Trái đất của thời trí tuệ nhân tạo này bỏ quên những điều bé nhỏ từng có thời nuôi dưỡng tuổi thơ, nuôi dưỡng tâm hồn. Trong khi đó, tâm hồn luôn cần chắt chiu từng giọt lành trong để chống lại biết bao cái xấu, cái ác, dối trá, lọc lừa.
Riết rồi thành lệ, 365 ngày với bao bộn bề hối hả, ngày Trung Thu là một điểm nhấn, một dịp đoàn viên hiếm hoi vào khoảng giữa năm, trước dịp "đại đoàn viên" vào dịp năm hết, Tết đến.
Ngày Trung Thu thì không được nghỉ như các dịp lễ Tết khác, nhưng sâu xa trong tâm thức nhiều người, họ xem đây là một dịp trở về, sum vầy cùng gia đình, cùng nhau ngồi lại dưới trăng. Cùng ăn một bữa cơm với đủ các thành viên trong gia đình. Cỗ Trung Thu cũng có nề có nếp, nhưng kỳ thực, nếu chẳng có điều kiện hoặc thời gian, thì thôi thể tất. Cứ như một buổi cơm nhà bình thường, thêm cái bánh Trung Thu và lồng đèn nếu có trẻ em, cũng đủ tình đủ ý rồi.
Hai chữ "bình thường" đó tưởng dễ mà không hề dễ. Bạn có bao giờ tự hỏi bản thân rằng đã bao lâu rồi chưa ăn cơm tối cùng gia đình mình? Cha mẹ thì tăng ca. Con cái ăn uống qua loa bên ngoài cho kịp đuổi theo những lớp học ngoài trường, ngoài lớp. Bao nhiêu lâu chúng ta mải miết chạy về phía trước mà quên để ý những thứ xung quanh.
Chợt nhớ đến câu thơ Nguyễn Duy: "Thình lình đèn điện tắt/ phòng buyn-đinh tối om/ vội bật tung cửa sổ/ đột ngột vầng trăng tròn".
Chắc tổ tiên ta không phải ngẫu nhiên mà chọn ngày Rằm trăng tròn làm ngày Tết đoàn viên. Hình ảnh con trăng tròn trặn, vằng vặc sáng giữa trời, không chỉ biểu trưng cho sự sum họp, mà như ngọn đèn soi tỏ cho chúng ta về nhà.
Về nhà để ngồi lại cùng nhau, dưới ánh trăng, ăn bữa cơm, tận hưởng cái đời sống bình thường mà quý giá. Đừng đợi đến lúc con trăng vào nhắc như trong thơ Nguyễn Duy: "Trăng cứ tròn vành vạnh/ kể chi người vô tình/ ánh trăng im phăng phắc/ đủ cho ta giật mình".
Những ngày này ra đường, thỉnh thoảng nghe câu ca dao mới: "Trung Thu là tết thiếu nhi/ Mà sao người lớn cũng đi chơi nhiều/ Người lớn thật là đáng yêu/ Vì yêu con trẻ nên yêu trăng già".
Tháng Tám lịch trăng, nhắc mình, nhắc người, và dặn dò các em, các con, các cháu trong tháng này, có một ngày đặc biệt để chúng ta tiếp nối một ngày cổ truyền, tiếp nối những giá trị nâng đỡ một gia đình, dù trong thời đại nào đi nữa.
Đăng nhập
Họ và tên
Mật khẩu
Xác nhận mật khẩu
Mã xác nhận
Đăng ký
Xin chào, !
Bạn đã đăng nhập với email:
Đăng xuất